Hiện nay, việc ứng dụng R trong phân tích dữ liệu không còn mới
ở Việt Nam, bởi cộng đồng sử dụng thống kê toán và R ngày càng lớn mạnh thông
qua các workshop, các diễn đàn... hay các khóa đào tạo liên quan đến R. Tuy
nhiên, sẽ là “rất mới” với những ai
chưa được nghe tới, biết tới, đặc biệt là những lớp người đi trước (một số còn
chẳng chấp nhận việc ứng dụng R trong phân tích, xử lý dữ liệu, vẽ các biểu đồ...).
Trong phạm vi bài viết, mình xin...
February 28, 2017
February 25, 2017
February 25, 2017
Thang Le
bành trướng, chuyện giờ mới kể, rước hổ về nhà
No comments
... Với sức
mạnh của tiềm lực kinh tế, tư tưởng “Bành
Trướng” của Trung Quốc đã và đang trỗi dậy mạnh mẽ. Một mặt, Trung Quốc vẫn
duy trì chính sách ngoại giao mềm dẻo (củ cà rốt), một mặt, sử dụng sức mạnh
quân sự và kinh tế đàn áp các nước khác, đặc biệt là các nước láng giềng, nhằm
mở rộng lãnh thổ và tầm ảnh hưởng... [1].
Xưa nay,
chuyện nước lớn “Bành Trướng”, áp bức
(xâm lược) nước bé là câu chuyện chẳng có gì bàn cãi. Và, trong cuộc sống...
February 24, 2017
February 24, 2017
Thang Le
đàn gảy tai trâu, rước hổ về nhà
No comments
Tiếp theo
trong chuỗi câu chuyện về “rước hổ về nhà”
mà tôi có đề cập đến cụm từ “đàn gảy tai
trâu”. Trong bài viết này, tôi sẽ xoay quanh những vấn đề “cãi cọ” nhau giữa 2 bên và cá nhân tôi
thì chỉ có thể đúc kết rằng “có nói hoài
nói mãi nữa với nhà nó cũng chỉ là đàn gảy tai trâu mà thôi”. Tại sao tôi lại
phải dùng cụm từ “đàn gảy tai trâu” với
nhà nó ư? Chắc phải người trong cuộc mới hiểu phần nào, huống chi là bạn đọc mới
chỉ nghe qua (một...
February 23, 2017
February 23, 2017
Thang Le
rước hổ về nhà
No comments
N
hư thường
lệ, ngày cuối cùng của năm, cụ nội tôi và tôi sang bên đồi (chỗ tranh chấp) để
hương khói cho các ngôi mộ vô danh. Khi đó vào khoảng 10h đêm (đêm 30 ất mùi),
tôi và nội sang bên đồi hương khói, do đêm 30 tết thường tối trời, phải dùng
đèn pin để soi, tôi dùng đèn pin của chiếc điện thoại Nokia. Hương khói các
ngôi mô vô danh. Khi xong xuôi tôi cũng chẳng để ý xem có vấn đề gì xảy ra hay
không. Tôi và nội về bên nhà....
February 22, 2017
February 22, 2017
Thang Le
Cây xanh đô thị, Nghiên cứu khoa học, Những cung đường tôi đã qua
No comments
Hôm nay (22.2.2017) trên cung đường Đại Cổ Việt - Trần Khát
Chân - Cầu Vĩnh Tuy, khi đến ngã ba Trần Khát Chân giao với Nguyễn Khoái, khi
đó khoảng 11h, tôi có thấy hình ảnh của nhân viên công ty cây xanh đô thị (xe
Tâm An) đang cẩu (nhổ) những cây Lát hoa (Chukrasia
tabularis) bị chết, khi đó trên xe tải đã nhổ được hơn chục cây, toàn những
cây có đường kính trên 15cm, cao cả chục mét (do bị cắt ngọn trước khi trồng).
Điều đáng bàn ở đây là “hiệu...
February 21, 2017
February 21, 2017
Thang Le
Những cung đường tôi đã qua, Văn hóa giao thông
No comments
T
rong cái note này mình lấy tiêu đề “một ý thức giao thông trăm cái lắc đầu ngán ngẩm” từ khẩu hiệu “một ý thức giao thông - triệu nụ cười hạnh
phúc” mà Sở Giao thông Vận tải thủ đô cũng như các địa phương tuyên truyền pháp
luật về trật tự, an toàn giao thông tại các nhà chờ đón, trả khách, ngã tư, ngã
ba... đặc biệt vào các tháng cao điểm về an toàn giao thông. Dựa trên “khẩu hiệu” đó, mình viết cái note này để
nói lên đôi lời liên...
February 18, 2017
February 18, 2017
Thang Le
Quán Nha, rước hổ về nhà
No comments
Ở
bài trước, tôi có đề cập qua một chút về những
hành động “bỉ ổi” mà nhà nó đã gây
ra. Trong bài này, tôi sẽ nói cụ thể hơn một chút về những gì mà “mồm” nhà nó nói thì tốt đẹp nhưng hành động
thì hoàn toàn ngược lại, đúng là “mặt người
dạ thú”, “khẩu phật tâm tà”... Trên
diện tích đất tăng gia của nhà tôi, sau khi “lừa gạt” [gia đình tôi tăng gia sản xuất hàng chục năm nay, chính
quyền thì làm ngơ (lo lót), hàng xóm láng...
February 17, 2017
February 17, 2017
Thang Le
Nhân cách, Quán Nha, rước hổ về nhà
No comments
D
ựa trên lòng tốt của nhau. “Nó” ra
đây. Ban đầu được sự ủng hộ (không ngăn cản) từ gia đình tôi, ngoại trừ ông bà
nội tôi phản đối kịch liệt, thậm chí nhiều lần còn đơn từ kiện tụng những gì nó
phá hoại. Khi đó, gia đình tôi cứ nghĩ tôi và nó cùng đầu tư làm ăn. Tôi thì không nói gì cả, chắc ở nhà nó “ton hót”
những lời mật ngọt với bố mẹ tôi. Khi nội tôi “ngã xuống” thì nó và nhà nó quay mặt “xoay đầu đổi đít” cắn gia đình tôi tức...
February 16, 2017
February 16, 2017
Thang Le
Quán Nha, rước hổ về nhà, Tình người
No comments
Ở
bài trước, câu chuyện
đang xoay quanh vấn đề những khoản đầu tư của 3 chúng tôi, từ lan rừng, cây
sanh, cành sanh, khuôn chậu cây cảnh... Tuy nhiên, ở những khoản tiền đầu tư
không nhỏ đó (khi đó chúng tôi toàn đi vay), bạn chẳng mấy khi bỏ ra (ngoài bỏ
4 triệu tiền mua cây và tiền mua 100 cái chậu treo lan, khoảng 500 nghìn gì đó).
Thực tình mà nói “tiên trách kỷ hậu trách
nhân”, tại mình không rõ ràng ngay từ đầu nên chẳng...
February 15, 2017
February 15, 2017
Thang Le
Quán Nha, rước hổ về nhà, Tình người, xoay đầu đổi đít
No comments
C
ái ngày tôi và bạn chơi thân hơn bình thường, đến nỗi, thi
thoảng đi đâu chơi cũng kè kè bên nhau (như hình với bóng, như môi với răng -
có người đã nói vậy sau khi mọi chuyện đã vỡ lẽ). Đến mức, đi tán gái cũng đi
cùng. Rồi khi chuẩn bị lấy vợ, lấy ai bạn cũng hỏi ý kiến tôi. Bởi khi đó, bạn
yêu một lúc một vài cô, mỗi cô một vẻ, được cái nọ mất cái kia. Sắc kém nhưng
có ngành nghề (giáo viên một trường Trung cấp gì đó, kinh tế...
February 14, 2017
February 14, 2017
Thang Le
lừa trên gạt dưới, Quán Nha, rước hổ về nhà, Tình người, xoay đầu đổi đít
No comments
S
ự “tin tưởng” giữa con người với nhau trong tình bạn, cuộc sống, cộng
việc... là rất quan trọng và cần thiết. Tuy nhiên, đôi khi chính sự “tin tưởng” ấy lại làm hại chính bạn. Bởi,
lòng người thật khó “đoán”. Biết sao
được chữ “ngờ”. Bình thường thì chẳng
sao, khi động tới chút “lợi ích”, “quyền lợi” mới biết “con người”, bạn bè như thế nào? Và “lòng tin bắt đầu và kết thúc với sự thật”
- Santosh Kalwar. Chính sự tin tưởng ở bạn,...
February 13, 2017
February 13, 2017
Thang Le
Quán Nha, rước hổ về nhà
No comments
T
huở ấy, mới chỉ là bạn cùng thôn, đi
học cấp 2 (cùng lớp), nhưng cũng chẳng có mấy ấn tượng về nhau mấy (chẳng nhớ
được gì), lên cấp 3 mỗi người một lớp, khi đó phải đi học xa nhà (cách nhà khoảng
7km), nên ngày ngày sớm đi học, trưa học về đều chờ, đợi nhau (cả khóa có 10 người
là con trai, nên hay đi cùng nhau). Khi đó, cũng chỉ bạn học bình thường, chứ
chẳng thân thiết là mấy. Bạn học bình thường nên chẳng lưu lại những gì gọi...
Subscribe to:
Posts (Atom)