Cuối tuần vừa rồi về quê phụ giúp
gia đình cấy hái thì nghe được câu chuyện “thật
như hài”. Khi đi cấy, nhà kế bên nghe được câu chuyện ở bên kia sông (hai
xã cách nhau con sông Châu), kể về một trường hợp, người mẹ (tức là bà nội) ở
nhà trông nom cháu. Hàng ngày đến giờ, đến bữa là pha sữa cho cháu uống. Hôm ấy,
sau khi cháu uống hết sữa, bà lấy nước tráng qua bình sữa, và uống nước tráng (rửa) bình sữa đó. Không biết những bữa trước, hôm trước có như vậy không. Tuy nhiên,
hôm đó, cô con dâu vô tình hay hữu ý, nhìn thấy bà uống (không biết là uống sữa
thừa của cháu, hay là uống nước tráng bình sữa sau khi cháu đã uống), và về
mách chồng.
Chồng nghe sự tình như vậy cũng chẳng
hỏi xem tình hình, thế sự như thế nào. Quay sang trách móc mẹ. Mẹ đói mẹ khát
hay sao mà uống sữa của cháu. Không dừng lại ở đó. Người con mắng nhiếc mẹ “bà ra ngoài đường đâm đầu vào xe mà chết đi”.
Ôi chao. Toàn lũ con bất hiếu. Không biết sự tình như thế nào mà con với cái mắng
mẹ đẻ ra mình như thế. Sự tình ngày càng trầm trọng hơn. Một hôm, người con đèo
mẹ đi vào đường cao tốc để cho mẹ đâm đầu vào ô tô chết đi (tự tử). Khi vào đến
đường cao tốc, người mẹ chợt nhớ ra mình còn cất một chiếc nhẫn (nhẫn vàng 1 chỉ)
ở nhà, và muốn đem theo người khi chết. Người mẹ nhờ con về nhà lấy dùm. Bà ở lại
đường cao tốc chờ, trên đường về, người con gặp tai nạn giao thông “tử vong”
ngay tại chỗ. Nhân quả.
Thật bi hài. Mặc dù cũng chỉ được
nghe kẻ lại, có thể ngọn ngành câu chuyện chưa rành rọt hết sự tình, nhưng với
những gì mà người con trai, con dâu xử sự với mẹ mình thì không thể nào chấp nhận
được. Dù thế nào cũng là mẹ đẻ ra mình. Thực hư như thế nào chưa hay. Giả sử có
đúng bà có uống sữa thừa của cháu hay uống sữa của cháu đi chăng nữa, phận làm
con không thể đối xử với cha mẹ như vậy được. Chỉ vì một chút sữa của con mà
người con đối xử với mẹ đẻ ra mình như vậy được không? Lũ con bất hiếu. Người mẹ
không quản những vất vả lo toan nuôi con khôn lớn, giờ lo cho con lập gia đình,
và chăm lo cho cháu. Cả đời hy sinh cho con cho cháu. Ấy vậy. Con cái (chồng và
con dâu) chưa báo hiếu gì cho mẹ. Hết trách móc, mắng nhiếc, và chửi rủa mẹ
mình như vậy. Toàn lũ bất hiếu. “Ai còn mẹ
xin đừng làm mẹ khóc/Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không...”.
0 comments:
Post a Comment