Ngày nay, ai đó ra đường là phải giới thiệu làm ở vị trí
này, vị trí nọ, và chức danh này chức danh kia. Phải là ông nọ, bà kia. Phải là
quyền cao chức trọng. Kẻo không, người đối diện coi khinh, và câu chuyện sẽ diễn
biến theo một chiều hướng khác. Đâu đó, chúng ta bước ra đường là phải khoác
lên mình những chiếc áo choàng hào hoa phong nhã, với các chức danh, học hàm học
vị, và những chức vụ trưởng phòng, phó giám đốc, vân vân và vân vân. Mặc...
July 24, 2017
July 19, 2017
July 19, 2017
Thang Le
đọc nghe nhìn và cảm nhận
No comments
Chúng ta không thể phủ nhận những thành tựu của khoa học
công nghệ (KHCN) trong sự nghiệp phát triển chung của nhân loại. Ở góc độ vi
mô, đâu đó KHCN cũng góp phần tạo nên sự kết nối không giới hạn giữa con người
với nhau, dù lứa tuổi, địa vị, địa phương, và quốc gia nào. Sự kết nối qua các
mạng xã hội, đặc biệt là facebook, đem chúng ta đến gần nhau hơn, và cũng qua mạng
xã hội này, đâu đó có những câu chuyện vừa buồn vừa vui, thậm chí cười ra...
July 15, 2017
July 15, 2017
Thang Le
đọc nghe nhìn và cảm nhận
No comments
NSG không tin tưởng ở TB nữa khi
cho rằng mình bị phụ tình. “Đường ai nấy đi”. “Chị cút đường chị, tôi xéo đường
tôi”. NSG bỏ rơi TB sau một canh bạc đỏ đen mà TB, NSG và Tư-lập-lơ dốc hết vốn
liếng vào. Trong cuộc chơi đỏ đen, NSG làm cái và khi thua trắng tay (hai chục
đồng bạc) bởi một người lính. Ở canh bạc cuối, khi đó NSG ra hiệu cho TB “mõi”,
nhưng TB không “mõi” cái ví đầy bạc của người lính đã thắng. Thua trắng tay. TB
đã để “sổng” món...
July 14, 2017
July 14, 2017
Thang Le
đọc nghe nhìn và cảm nhận
No comments
Sau khi Bính vị đẩy vào nhà “thổ”,
nhà “lục xí” với biệt danh Tám Bính (TB). Bính là thứ tám của mụ Tài-sế-cấu. Sau
2 tháng phải tiếp khách “bán trôn nuôi miệng”, các nỗi đau đớn trong lòng Bính
mỗi ngày một nhiều. Người Bính mỗi ngày một héo hắt, ốm yếu thêm. Bính không thể
tiếp khách được nữa. “Khốn nạn! Khách có
ra hồn khách. Người nhiều tiền thì đã đi cô đầu gái nhảy nên chỉ còn rặt những
lưu manh thất nghiệp bê tha, rửng mỡ hay may mắn lắm,...
July 14, 2017
Thang Le
đọc nghe nhìn và cảm nhận
No comments
Bỉ vỏ - tên tiểu thuyết cùng tên của
Nguyên Hồng, nói về cuộc đời đầy bi ai, “bán trôn nuôi miệng”, và cuộc đời “đầm
đìa dơ dáy tội lỗi” của Bính, với biệt danh Tám Bính khi bị đẩy vào nhà “thổ”,
nhà “lục xí” sau một lần bị vu là gái “ăn xu”. Theo đó là đầy dãy những tội lỗi,
xấu xa của dân “chạy vỏ”, dân “anh chị” cũng như những góc khuất của làng xóm,
xã hội ác nghiệt.
Dạo ấy Bính thường gánh gạo lên chợ
huyện bán và lần nào Bính cũng gặp...
July 12, 2017
July 12, 2017
Thang Le
con người biến thái, rước hổ về nhà
No comments
Cuộc sống “tốt đời đẹp đạo” thật
quá khó, và dường như không hề tồn tại trong những "con người biến thái”. Biết
thân biết phận mà sống. Đã không ưa nhau thì nhìn nhau là “cứt” hết. Ấy vậy. Đã
coi là cứt, để người đời nhìn thấy mà tránh, nhưng NÓ cũng chẳng biết mình đang
ở đâu trong xã hội này. Phải chăng NÓ chỉ biết sống cho riêng mình. Không coi
ai ra gì. Mà đúng vậy. Anh em ruột thịt. Họ hàng thân thích NÓ còn dở chứng. Bất
nhân. Bất nghĩa....
July 12, 2017
Thang Le
lười suy nghĩ
No comments
Việc thực hiện tám giờ vàng ngọc
[1] sẽ là rất khó ở những cơ quan công quyền cho dù xã hội ở thế kỷ 21. Vắng chủ
nhà gà vọc niêu tôm. Ngồi AOE cả ngày (tám giờ vàng ngọc). Việc đến cơ quan mà
chưa xác định được những công việc gì cần kíp thì rất khó vượt qua tính ỉ lại bản
chất của chúng ta. Huống hồ, sếp lớn (SL) sếp bé (SB) đi vắng. Chẳng phải xét
nét như mọi ngày. Dường như ai đấy cũng tươi tỉnh hẳn lên. Thường ngày, ai cũng
tươi tỉnh cả, nhưng...
July 11, 2017
July 11, 2017
Thang Le
xoay đầu đổi đít
No comments
Sáng ra, bạn gọi điện hỏi, đã đi
làm chưa? Khi đó, tôi đang ăn cơm sáng để chuẩn bị đi làm.
Tôi chưa - trả lời bạn (tôi - T)
Ăn sáng chưa? - bạn hỏi tiếp (bạn
tên B)
Tôi đang ăn. Ở quán mọi khi ah, chờ
tôi nhé. Tôi đang ở đầu làng vào nhà ông.
Không! Tôi đang ăn cơm nguội ở nhà -
tôi nói
Thôi bỏ đấy, đi ăn sáng với tôi - B
Đang ngồi ăn được 1 bát cơm vừng,
đũa rau. Lạ thật. Chẳng có kế hoạch gì cả. Và, nghi hoặc. Bởi trước giờ B vẫn
hay...
July 05, 2017
July 05, 2017
Thang Le
hãy sống có trách nhiệm hơn, lười suy nghĩ
No comments
Trách của anh ở đâu, đến đâu. Về chuyên môn anh chẳng thèm ngó
ngàng gì tới. Ấy vậy. Trước mọi người hay nói rất hay. Em liệt kê những gì cần
ai giúp những gì, ai phụ trách nội dung, công việc gì. Nói thì nói vậy. Khi làm
thì “mặc kệ”. Tôi bận việc này, bận việc kia. Anh cứ làm. Anh suy nghĩ rằng, có
người gánh (chịu) trách nhiệm rồi, thì anh sẽ vô can (ít trách nhiệm hơn). Nên
anh mặc kệ. Chính suy nghĩ đó cũng như những lời anh nói là những biện...
July 03, 2017
July 03, 2017
Thang Le
chuyện giờ mới kể
No comments
Một vị vào quán, gọi ly cafe
Nhân viên bê ly cafe ra
Ngồi nhâm nhi, thưởng thức ly cafe
Sau một hồi, uống xong, đứng dậy
thanh toán
Trả tiền to (đồng tiền mệnh giá lớn)
và bo luôn tiền thừa
Em nhân viên kêu
Tiền nhiều thế này em không nhận
đâu
Thế là cô này gọi vị khách ra một
góc (góc khuất của quán cafe). Tụt. Tụt quần xuống.
Tụt quần cho vị khách nhìn một cái.
Nhận tiền thừa cho đỡ ngại
Sòng phẳng.
(Câu chuyện
được nghe kể từ một...
July 02, 2017
July 02, 2017
Thang Le
chuyện giờ mới kể, Sông Châu
No comments
Cuối tuần vừa rồi về quê phụ giúp
gia đình cấy hái thì nghe được câu chuyện “thật
như hài”. Khi đi cấy, nhà kế bên nghe được câu chuyện ở bên kia sông (hai
xã cách nhau con sông Châu), kể về một trường hợp, người mẹ (tức là bà nội) ở
nhà trông nom cháu. Hàng ngày đến giờ, đến bữa là pha sữa cho cháu uống. Hôm ấy,
sau khi cháu uống hết sữa, bà lấy nước tráng qua bình sữa, và uống nước tráng (rửa) bình sữa đó. Không biết những bữa trước, hôm trước...
Subscribe to:
Posts (Atom)