Phải chăng, trước giờ mình
nghĩ mọi thứ nó đơn giản hóa đi hay tự chối bỏ, né tránh trách nhiệm? Bởi, đâu
chỉ sống cho riêng mình. Còn vợ, con và gia đình. Không chỉ vì cái “tôi” cá
nhân mà đánh đổi những mất mát, thậm chí cả đau thương và đâu phải mỗi mình
gánh chịu hết. Cuộc sống này phức tạp biết nhường nào và mình cũng phải dần học
cách “bằng mặt nhưng không bằng lòng”
dần đi thôi. Bởi, đa phần là như vậy phải không? (không phải vơ đũa cả nắm
đâu).
Cuối giờ chiều gặp, anh
nói một câu mà tôi như “nhói lòng”. “Bây giờ con còn nhỏ, còn nhờ ông bà được.
Mai mốt con lớn đi học, em tính sao? Trông chờ ông bà?”. Rất đúng. Anh nói
không sai. Bởi, trước giờ tôi nghĩ quá ư là đơn giản hóa. Và, chính vì cái “tôi”
cá nhân mà ảnh hưởng đến chính mình, người khác. Tôi không đau, không nhói lòng
làm sao được? Tuy nhiên, mỗi người có một “mục đích sống” không giống nhau.
Và, những gì anh nói (trước
giờ anh nói nhiều rồi, nhưng tôi để ngoài tai), làm tôi tỉnh ngộ dần và chợt nhận
ra, những gì tôi hay “trêu đùa” (nói,
gọi đùa) ít nhiều có ảnh hưởng đến anh - sự nghiệp của anh (như anh nhận xét).
Tôi đã “xin lỗi” anh và hứa từ giờ sẽ
không “trêu đùa” kiểu như vậy nữa. Phải
chăng đây là lần anh nói “thật” nhất.
Có như vậy tôi mới biết những lỗi lầm của mình mà “kịp sửa”.
Mỗi người có cách nhìn nhận,
sống, và phấn đấu (kiếm tiền) riêng. Cái lo chung của mỗi người là kiếm tiền
(áp lực cơm áo gạo tiền). Ngoại trừ những trường hợp đi làm cho vui, chẳng màng
gì đến đồng lương bèo bọt. Thế nên, mỗi người chịu áp lực từ cơm áo gạo tiền
không giống nhau. Bất kỳ ai, ở độ tuổi nào và làm bất kỳ công việc, ngành nghề
gì hãy luôn là chính mình. Không nên ngồi so sánh với mọi người xung quanh, đôi
khi đừng vì chút sĩ diện hão mà đánh mất mình. NHU CẦU, đặc biệt là về của cải
vật chất (tiền) chưa bao giờ là đủ với bất kỳ ai, nhưng nếu biết “tiết độ” chúng ta sẽ tránh được sự “lạm dụng” những nhu cầu mà vượt quá khả
năng mà ta có thể có tại thời điểm hiện tại. NHU CẦU phải được cân bằng, tỷ lệ
thuận với KHẢ NĂNG ở mỗi giai đoạn, thời điểm của cuộc sống. Bởi, “... sự giàu sang không thể là mục đích của
đời sống. Cái giàu sang thực sự phải đến từ trái tim, không phải đến từ túi tiền...”
[1].
Cuộc sống đích thực là hãy
luôn giữ cho TÂM HỒN ĐẸP, tươi trẻ, nhẹ nhàng, để sống khỏe, sống có ích cho một
ngày mai tươi sáng hơn. “Đừng chỉ nghĩ tới
giàu sang và làm việc chỉ vì tiền bạc. Hãy đi tìm hạnh phúc, yêu và được yêu,
tìm sự thanh bình cho đầu óc và tâm hồn”. “Cái giàu tiền bạc chỉ là một con số
để thiên hạ thị phi. Cái giàu thực sự là sự sung mãn về sức khỏe, về tình yêu,
về nhiệt tình, về kiên nhẫn, về cá tính, về đạo đức” [1].
=================================================================
[1] Alan Phan (2015). Bí mật của Phan Thiên Ân – Quà tặng từ Tiến sĩ Alan Phan. Nxb Thế
giới.
0 comments:
Post a Comment