Vừa rồi, khi được dự một hội đồng (HĐ)
xét duyệt đề cương nhiệm vụ có câu chuyện ngoài lề, mà người viết bài này nghĩ
không nên có trong cuộc họp như vậy. Chuyện là vậy, một ủy viên phản biện,
trong quá trình phản biện ngoài việc tập trung vào những vấn đề chuyên môn của
nhiệm vụ thì có đề cập ngoài lề (trách), rằng ngày trước khi cháu đề xuất làm
cây này (1 cây LSNG thuộc nhiệm vụ đang bảo vệ đề cương) Bác (chủ tịch HĐ) gạch
đi không cho làm. Chuyện cá nhân cả chục năm về trước. Vị chủ tịch kia cũng hơi
bất ngờ và cũng nhanh trí “bây giờ mình nghỉ hưu rồi, các bạn nói gì cũng được”.
Hóa ra, trước kia Bác ở cương vị giám đốc 1 đơn vị nghiên cứu và anh kia ở một
đơn vị trực thuộc có đề xuất làm cây này cây kia nhưng ban giám đốc không duyệt.
Qua
câu chuyện ngoài lề như vậy, người viết bài này có một vài suy nghĩ: Thứ nhất, việc cho thực hiện hay không một
nhiệm vụ (cấp gì đi nữa) về một loài cây nào đó ở 2 thời điểm cách nhau cả chục
năm là chuyện bình thường. Trong xét nhiệm vụ, thường xét đến yếu tố “tính cấp
thiết”, “tính thời sự” của nhiệm vụ. Chục năm trước ban xét duyệt hoặc có thể
chưa thấy được tính cấp thiết hoặc cái khác cấp thiết hơn nên không duyệt. Chuyện
bình thường. Chục năm sau, có chương trình này chương trình kia ra đời, cây này
có ý nghĩa, có tính thời sự nên được duyệt thực hiện. Bình thường.
Thứ
hai, là một người đi
sau (học trò) - hiện đang giữ vị trí giám đốc một trung tâm trong hệ thống của
đơn vị nghiên cứu, không nên công kích cá nhân vị chủ tịch HĐ kia như vậy. Đó
là chuyện cũ của 10 năm về trước. Trách nhiệm của mình là góp ý về chuyên môn của
nhiệm vụ này chứ đâu phải lấy cơ hội mà “vạch” cái chưa được của nhau ra. Thật
nực cười cho vị phản biện này. Thử hỏi những người trong HĐ khi đó - toàn các vị
có chức sắc này chức sắc kia, ấy vậy mà không hiểu vị này nghĩ gì khi có những
lời công kích như vậy. Trong khi đó toàn người trong ngành cả. Thật không nên
chút nào. Khi vị này có câu chuyện ngoài lề như vậy mọi người biết nhiều về “con
người” hơn là vị trí hay chức danh, đặc biệt là nghiên cứu khoa học.
Ngoài
ra, trong quá trình phản biện, vị này luôn luôn khẳng định cây này là cây ưa
sáng 100% nên không phải nghiên cứu thí nghiệm che sáng. Thật buồn cười. Đó là
nhận định chủ quan chứ anh dựa vào cơ sở nào. Đây là nhiệm vụ nghiên cứu cần phải
có thí nghiệm nghiên cứu mới có cơ sở khẳng định cây ưa sáng hay chịu bóng.
Giai đoạn nào chịu bóng, giai đoạn nào ưa sáng. Vị này nhất quyết không cho làm
thí nghiệm che sáng cũng như phân tích diệp lục của loài cây này. Thôi thì đó
là ý kiến của phản biện, nhóm thực hiện tiếp thu và giải trình. Việc làm hay
không là ở mình. Nếu là những người trong cuộc ai cũng sẽ hiểu và thông cảm cho
nhau. Tạo điều kiện cho nhau cùng phát triển.
0 comments:
Post a Comment