Kinh qua một
vài vấn đề liên quan đến cuộc sống, công việc, và bạn bè (bè bạn), luôn luôn là
chưa đủ để hiểu phần nào đó của mọi mặt của xã hội. Trong bế tắc, khi được tiếp
cận với những người đi trước, vừa tâm sự, và được những lời khuyên vô cùng quý
báu. Tuy nhiên, việc người đi trước khuyên bảo là một chuyện, bởi họ không
trong hoàn cảnh của mình; còn chuyện mình nghe, ngẫm nghĩ, và thực hiện (hành động)
như thế nào là chuyện khác. Mọi lời khuyên đều có giá trị khi biết vận dụng
đúng hoàn cảnh, đặc biệt là có phù hợp với con người (tính cách) mình không?
Sau những vấn
đề gặp phải, có tâm sự với người đi trước, và được lời khuyên, xã hội này “TỘI
ĐẾCH GÌ MÀ PHẢI GHÉT AI ĐÓ”? Đúng, đúng, và rất đúng với nhiều trường hợp tùy
hoàn cảnh của bạn như thế nào. Nghĩ đi nghĩ lại cũng đúng, rất đúng!
Tại sao phải ghét?
Không ưa thì
ghép thôi. Tại sao không ưa? Vì nói chuyện không hợp chẳng hạn hay không đồng
nhất với nhau ở quan điểm/vấn đề gì đó, …? Vậy ghét có lợi/hại gì cho mình? Phải
cân đo, đong đếm. Nếu lợi nhiều hơn hại chẳng tội gì mà phải ghét?
Bạn bè mất
chữ tín. Có ghét không. Ghét chứ. Nhưng ghét rồi thì sao? Có gặp mặt nhau nữa
không? Còn gì để có thể bỏ qua hay không? Vân vân, và vân vân, … Uh thì, họ sống
sao, đối xử sao với mình, mình đối xử với họ như vậy? Trong lòng họ không thoải
mái khi tiếp xúc với mình, nhưng bên ngoài tỏ ra rất gần gũi, thân thiết, và tốt
bụng. Nếu mình biết, tại sao mình không áp dụng theo cách mà họ sống, đối xử với
mình, mọi người. Khó quá. Khó quá. Sao mình có thể làm được điều đó? Mình làm
được như họ, và xã hội này ai cũng như ai thì có lẽ đã chẳng phải là xã hội rồi.
Có phải làm
thư ký cho Bộ này/Bộ nọ, mình biết, và học hỏi được nhiều điều. Phải chăng sau
này mình phấn đấu (đường đi nước bước được bày cho) thì cơ hội cũng được làm Bộ
trưởng này/Bộ trưởng nọ cao hơn mọi người. Cũng có thể. Tuy nhiên, tùy vào Quan
Hệ, Tiền Tệ, Hậu Duệ, Trí Tuệ (xếp sau cùng) hay không?
Vân vân, và
vân vân. Rất nhiều trường hợp có thể kể ra đây. Tuy nhiên, kể ra mọi người nghĩ
có thể nhàm, và có thể ai cũng biết, hiểu được. Đành thôi. Ở mỗi chúng ta, ít
nhiều đều có bản năng để sinh tồn (thuyết tiến hóa của Darwin). Vì vậy, tùy
theo hoàn cảnh mà có những suy nghĩ, cư xử (kỹ năng mềm), và hành động khác
nhau, miễn sao có lợi cho mình, và chẳng ảnh hưởng gì đến người khác. Tuy
nhiên, sao khó quá, quá khó. Biết vậy mà không phải vậy. Biết vậy mà không làm
được. Sao mình không “TỘI ĐẾCH GÌ MÀ PHẢI GHÉT AI” được?
0 comments:
Post a Comment