Hôm nay là ngày cuối cùng của năm
2018, điện mất, ngoài trời gió rét căm căm, thực tình chẳng muốn làm gì. Trùm
chăn ngồi góc giường, nghĩ ngợi linh tinh, và lôi máy tính ra (may còn ít điện)
nghĩ lại và viết vài dòng về một vài dữ kiện (vấn đề) mà bản thân cảm thấy vừa
buồn vừa vui, buồn nhiều hơn vui trong cuộc sống, và công việc trong năm qua.
Khi vui thì vỗ tay vào…
Một trong những điều đáng buồn là “cơm
ai người ấy ăn, việc ai người ấy làm” diễn ra ở nhiều nơi, nhiều góc độ công việc,
và cuộc sống khác nhau. Góc độ công việc, ai làm gì làm thế nào thì mặc ai, mạnh
ai người đó làm. Khi có chuyện thì khỏi phải bàn. Tội vạ đâu ai làm người ấy chịu,
còn lại vô can. Ở góc độ của nhiều người là “tóm người có tóc chẳng ai tóm người
trọc đầu”. Thực tế là vậy. Cuộc sống là vậy. Đứng mũi chịu sào là lẽ đương
nhiên. Ai cũng hiểu điều đó. Tôi cũng hiểu điều đó. Vậy sẽ rất khó để có cái gọi
là phát huy tinh thần sáng tạo và đoàn kết, cũng như thế mạnh của mỗi người. Bởi,
có làm có sai, chuyện thắng thua là chuyện thường thình. Ấy vậy chẳng ai chịu
hiểu cho. Và cũng chỉ là “khi vui thì vỗ tay vào đến khi hoạn nạn thì nào thấy
ai”. Trong khi đó, ai đó cũng chỉ là “sai đâu sửa đấy, sửa đấy sai đâu, sửa đâu
sai đấy”. BUỒN.
Con đường nào cho em…
Cuộc
chiến tranh thương mại giữa Mỹ - Trung Quốc ngày càng leo thang và chưa có dấu
hiệu giảm nhiệt. Đó là chuyện của những ông lớn, nhưng những ông bé cũng như mỗi
cá nhân không thể không quan tâm, bởi trong cuộc chiến đó cũng như nhiều cuộc
chiến khác ở nhiều góc độ trong cuộc sống khác nhau mà mỗi chúng ta ít nhiều đều
bị ảnh hưởng (cả tích cực lẫn tiêu cực). Chúng ta đã tròn 20 tuổi, sống qua 2
thế kỷ và đang ở đầu thế kỷ “kỷ nguyên số”, “cuộc cách mạng 4.0”. Ấy vậy, cũng
chừng ấy năm tồn tại và phát triển chúng ta vẫn chưa biết đi đâu, về đâu, huống
chi là nói đến chuyện tham gia vào cái gọi là “cuộc cách mạng 4.0”. Chưa biết
đi đâu thì sao biết cách (động cơ) để hướng và đi đến đó nhanh, hiệu quả, và bền
vững.
Trong bối cảnh loay hoay đó, ai cũng
biết (nhiều người biết) nhưng sao vẫn chưa tìm đường tiếng nói chung. Mấu chốt
vấn đề không phải không biết, tuy nhiên, nhiều người lại cố tình không biết, thậm
chí biết nhưng giả vờ không biết. Ta biết nút thắt ở đâu phải tìm cách gỡ nút
thắt ở đó. Nên chăng chúng ta cần đơn giản hóa vấn đề như vậy là đủ. Không phải
màu mè, đao to búa lớn làm gì cho mệt. Biết là một chuyện còn làm lại là chuyện
khác. Nhiều người biết, thậm chí là giỏi về vấn đề đó, nhưng mấu chốt lại chưa
muốn (không muốn) mọi thứ nó diễn ra theo chiều hướng như vậy. Chúng ta sợ nhất
là “nói một đằng làm một nẻo”. Như vậy thì sao có thể tồn tại được, huống chi
là muốn phát triển nhanh và bền vững trong thế giới “kỷ nguyên số”, trong thời
đại của “cuộc cách mạng 4.0”. BUỒN.
Không
có gì từ trên trời rơi xuống…
Chuyện tập đi, bị ngã, đi, ngã… và để
đi được là cái cần và chưa chắc đã đủ để cho các em bé mới chập chững tập đi.
Tuy nhiên, mỗi chúng ta cũng nên xác định và lường trước ít nhiều về các vấn đề
đó. Anh giỏi về cái này, anh tốt về cái kia. Còn tôi kém cái này, xấu cái kia.
Đó là tất cả để tạo nên một xã hội với đa dạng và phong phú các tầng lớp, con
người như vậy. Và mọi thứ không tự nhiên mà nó đến. Tất cả đều có nguyên do của
nó. Cuộc sống của mỗi chúng ta tạo nên đều từ những cố gắng phấn đấu, nỗ lực
không ngừng nghỉ ở nhiều khía cạnh, và cũng phải thừa nhận một điều rằng “không
có gì từ trên trời rơi xuống” vào đầu mỗi chúng ta. Vì vậy, hãy phấn đấu để đi
được theo đúng năng lực của mình, không nên dựa vào người lớn, và không dựa vào
bối cảnh “đục nước béo cò”, bởi đó chỉ là chuyện may rủi.
Chữ
tín…?
Cuộc sống là tổng hòa các mối quan hệ, mỗi cá nhân đâu phải sống cho riêng mình. Trong cuộc sống, công việc, mối quan hệ bạn bè, làm ăn, đặc biệt là liên quan đến một chút kinh tế thì một bộ phận không nhỏ, với lợi ích trước mắt, cái nhìn thiển cận mà quên đi yếu tố tạo nên sự thành công bền lâu là “CHỮ TÍN”? Phải chăng ai đó chơi được với nhau trước tiên hãy đến với nhau, trân trọng, và quý mến mà không cần chữ TÍN sao? Đâu hẳn chơi với nhau, bạn cho tôi cái này cái nọ, tôi giúp bạn cái này cái kia. GIẦU VÌ BẠN, không phải giầu vì bạc vàng mà quan trọng hơn giầu về tình cảm, kiến thức, trải nghiệm cuộc sống... có thể sẻ chia nhau mọi thứ trên đời, đó mới là điều đáng quý, đáng trân trọng. Đâu phải chơi với nhau, dựa vào lòng tốt của nhau mà lợi dụng để làm lợi cho bản thân. Những trường hợp không giữ chữ tín, dù việc gì nhỏ nhất thì khó có thể chơi với nhau lâu dài. Nếu không kịp thay đổi cả trong tư duy lẫn hành động thì mỗi thời điểm ta chỉ chơi được với nhau với từng cá nhân, rồi sau đó lại đường ai nấy đi. Nhiều lần như vậy, chắc ta chỉ sống cho riêng ta mà thôi. Phải chăng trong cuộc sống, công việc, bạn bè, làm ăn… để tồn tại, phát triển bền vững với thời gian chúng ta không cần phải giữ chữ TÍN đó sao? BUỒN.
Lại
một năm kinh tế buồn…
Có
làm thì mới có ăn, làm ít ăn ít làm nhiều ăn nhiều là lẽ đương nhiên. Và năm
qua thực sự là một năm kinh tế buồn cả về nghĩa đen và nghĩa bóng. Chẳng nói ra
ai cũng biết, cũng hiểu về một năm kinh tế buồn nếu đã và đang kinh qua hoàn cảnh
đó. Chuyện “tư tưởng không thông, vác bình tông không nổi” là lẽ thường tình.
Khi cái bụng nó đói làm sao mà tập trung làm được gì ngoài nghĩ đến kiếm cái gì
nhét vào cho đỡ nói, huống chi là làm những việc mang tầm vĩ mô. Và cuộc cách mạng
cả về tư tưởng lẫn hành động sẽ gặp rất nhiều khó khăn, thậm chí là “không tồn
tại”. Ai cũng có gia đình (nhỏ, to), cũng phải lo “cơm áo gạo tiền”, và bao
nhiêu thứ khác. Dù rằng mình nghèo là lỗi ở mình. Ấy vậy… Thôi thì buồn về kinh
tế trong năm qua ít nhiều ai cũng hiểu (nếu trong cùng hoàn cảnh), kể lể ra nhiều
chẳng để làm gì cũng chẳng giải quyết được gì. Thôi mình cũng biết thân biết phận,
bởi “cánh hoa rụng chọn gì đất sạch”.
Hy
vọng một năm mới với nhiều khởi sắc hơn (không muốn thêm: hy vọng thật nhiều, mất
hy vọng cũng thật nhiều). Dẫu biết rằng cuộc sống chẳng hề đơn giản chút nào và
dù rằng nhiều khi tôi, bạn thấy chán chường, phải tin vào chính mình, và bạn,
tôi hãy tuyên dương cho bản thân, “Yes, I can”. Cứ đi rồi sẽ tới. Tuy nhiên,
không phải bằng tất cả, mà “...Sự giàu sang không thể là mục đích của đời
sống. Cái giàu sang thực sự phải đến từ trái tim, không phải đến từ túi tiền...”.
CHÚC
MỪNG NĂM MỚI
Dù một năm qua với một vài vấn đề buồn
nhiều hơn vui nhưng hy vọng năm mới sẽ khởi sắc hơn và có khởi sắc hay không,
khởi sắc như thế nào cũng đều ở mỗi cá nhân chúng ta. Khả năng của ta có hạn, cứ
chầm chậm, từng bước một. CỨ ĐI RỒI SẼ TỚI. Tuy nhiên phải nên biết mình đi đâu
về đâu, đích đến của mình là gì?
Nhân dịp năm mới 2019, mạn phép xin được
gửi lời chào, lời chúc sức khỏe, lời chúc hạnh phúc, và thành công đến toàn thể
mọi người. Chúc toàn thể ĐẠI GIA ĐÌNH một năm mới gặp nhiều may mắn, gặt hái được
nhiều thành công hơn nữa và hạnh phúc viên mãn nhân dịp năm mới 2019.
ĐẦU XUÂN NĂM MỚI XIN CHÀO
HÂN HOAN CHÚC MỪNG XUÂN NÀO VUI HƠN!
0 comments:
Post a Comment