Năm hết tết đến, mạn phép xin được gửi
những lời chúc tốt đẹp nhất, thành công, hạnh phúc nhất và chân thành nhất đến
toàn thể quý thầy cô, anh chị, các bạn và các đại đại gia đình.
Một năm mới đủ đầy
Sức khỏe trường vô biên
Hạnh phúc thêm đong đầy
Tâm tĩnh đức gieo nhân
Sống an tạo phước lành
CHÚC MỪNG NĂM MỚI - AN KHANG THỊNH VƯỢN...
January 27, 2017
January 24, 2017
January 24, 2017
Thang Le
R
No comments

T
rong phạm vi bài viết, mình tập tành
chút trong việc xây dựng mô hình tuyến tính bằng Bayesian Model Average (BMA).
Bài viết được áp dụng trên cơ sở giáo trình “Phân tích dữ liệu với R - Nguyễn Văn Tuấn” (trang 186-188). Theo
đó, phép tính BMA tìm tất cả các mô hình khả dĩ và trình bày kết quả của các mô
hình được xem là “tối ưu” nhất về lâu dài. Tiêu...
January 23, 2017
January 23, 2017
Thang Le
Tự sự
No comments
C
ũng phải thú thực một điều rằng, cuộc
sống này không đơn giản chút nào (tùy thuộc vào cảm nhận, suy nghĩ và hành động
của mỗi người). Bởi, cuộc sống này đâu chỉ sống cho riêng ta. Xã hội là tổng
hòa các mối quan hệ (tích cực, tiêu cực có - theo đúng nghĩa của nó). Vì vậy,
cuộc sống này “đơn giản” bấy nhiêu, “phức tạp” bao nhiêu là ở chính bản thân
mỗi chúng ta. Tuy nhiên, mối quan hệ giữa con người - con người ngày càng trở nên phức...
January 23, 2017
Thang Le
tâm sự buồn, Trải nghiệm
No comments
H
ôm nay đã 26 tết rồi, đáng lẽ ra mình
nên đề cập đến những gì liên quan đến tết nhất, giờ này mấy ai còn có tâm lý
làm việc nữa (tâm lý chung khi nói chuyện với nhiều người như vậy). Trong khi
đó, mình vẫn phải hoàn thành phần công việc (phải hoàn thành trước khi nghỉ tết)
được giao. Thực tình mà nói, trong năm qua mình có nhiều tâm sự (buồn vui lẫn lộn
- buồn nhiều hơn vui). Tựu trung lại là ở con người. Khổ nỗi, toàn những...
January 16, 2017
January 16, 2017
Thang Le
Kỷ niệm vùng miền
No comments
Hôm nay, chẳng hiểu làm sao. Ngồi xem
lại điện thoại, thấy cái note hay hay, nên ngồi viết vài dòng, gọi là ôn lại kỷ
niệm. Có dịp về miền biển Cẩm Dương, Cẩm Xuyên, Hà Tĩnh mới thấy sự ấm áp, giàu
tình cảm của người dân nơi đây. Dẫu biết rằng, ở đâu cũng vậy “có người này người kia”, nhưng may mắn
thay, cá nhân tôi cũng có cái “phúc, phần”
khi được biết, tiếp xúc và làm việc ít nhiều với người dân. Đôi khi chỉ là “một lần đặt chân tới, để lại...
Subscribe to:
Posts (Atom)