December 29, 2015
December 24, 2015
- December 24, 2015
- Thang Le
- Giáng sinh, hoc-lam-tho
- No comments
Giáng sinh an lành 2
Giáng sinh cầu
chúc an lành
Môi sinh bền
vững dài lâu
- December 24, 2015
- Thang Le
- Cái tài, Cái tâm, Cái tầm, phan-bien-xa-hoi
- No comments
B
|
ài viết dưới đây (1) đề cập đến sự quan tâm chính đáng của người
dân về nhân sự Trung ương khóa XI – những người xứng đáng vào những vị trí quan
trọng. Hay bài viết (2) có nêu “chọn lãnh đạo là phải được người “sạch”, giỏi
và mạnh dạn trong “phất cờ” đổi mới ...”. Sự quan tâm rất chính đáng và những
lời nói rất đúng. Điều quan trọng là “ai” có đủ “cái tâm, cái tầm và cái tài”
xứng đáng vào những vị trí quan trọng đó? Nói về cái “tâm”, cái “tài” người
viết không dám và không đủ khả năng để nói mà xin trích lại những câu nói và
bình luận về cái “tâm, tài” của các bậc tiền nhân. Chủ tịch Hồ Chí Minh đã nói
và bình nhiều về “đức” và “tài”, về “hồng” và “chuyên”; hay đại thi hào Nguyễn
Du cũng đã viết “Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài”, trong Kinh phật cũng
có câu “Tâm có sáng thì Trí mới minh”, v.v...
Như chúng ta đã biết, để tạo nên một món ăn ngon, hấp dẫn thì
nguyên liệu tươi ngon rất quan trọng và người đầu bếp biết cách chế biến, nấu
nướng cũng không kém phần quan trọng. Trong đĩa rau xào, nguyên liệu chính là
rau nhưng gia vị đi kèm (phụ) góp phần quan trọng tạo nên món ăn ngon, hấp dẫn
và lạ miệng hay không? Có câu “đậu phụ là chính mà mì chính là phụ” phần nào
đúng trong trường hợp này. Biết rằng, khẩu vị (quan điểm, nhìn nhận) của mỗi
người về một món ăn ngon là không giống nhau. Người đầu bếp giỏi là người biết
lựa chọn nguyên liệu tươi ngon, biết chế biến, nấu nướng và phối trộn đúng
cách, đúng thời điểm, v.v ... để tạo nên một món ăn ngon, hấp dẫn theo đúng
nghĩa của nó. Cũng như người nhạc trưởng biết và giỏi điều khiển các nhạc công
để tạo nên một bản nhạc hay và người nghe biết cảm nhận sẽ tạo nên sự thành
công của buổi hòa nhạc. Người thủ lĩnh rất cần các tố chất “cần”, “thực có” như
vậy theo đúng nghĩa.
Trong mỗi chúng ta, “ai” đã từng nhận thấy đủ năng lực đứng
vào vị trí xứng đáng? Khổng tử từng nói “đừng lo mình không có chức vị, chỉ lo
mình không đủ tài để nhận lấy chức vị” hay Albert Einstein nói “quyền lực
luôn luôn thu hút những kẻ không có đạo đức” và đã có “ai” khi đứng vào vị
trí quan trọng mà nhận thấy mình chưa đủ năng lực để đảm nhiệm nên xin rút? “Nếu
chúng ta có 20 hộp sơn, chúng ta không tự nhiên trở thành họa sĩ” (3). Hy
vọng nhân sự Trung ương khóa tới chọn được những người xứng đáng nhất, có đủ
thực “tâm”, thực “tầm” và thực “tài” vào những vị trí chủ chốt của đất nước,
“... chọn đúng cán bộ thực sự là con chim đầu đàn đưa đàn chim lạc bay cao bay
xa, đó mới là chọn mặt gửi vàng” (4). Xin có đôi lời nhàm viết.
========================================================================
(1)
http://vietnamnet.vn/vn/chinh-tri/278947/ai-se-giu-trong-trach.html
(2)
http://nguyentandung.org/nguoi-lanh-dao-phai-biet-phat-co-doi-moi.html
(3)
http://tuanvannguyen.blogspot.com.au/2014/11/ki-nang-trinh-bay-cach-soan-powerpoint.html
(4)
http://nguyentandung.org/nhan-su-dai-hoi-12-va-long-dan.html
December 18, 2015
- December 18, 2015
- Thang Le
- Đạo văn, Liêm chính, Nhân cách, phan-bien-xa-hoi, Tầm lùn, Trung thực
- No comments
B
|
ài viết dưới đây (1) cho biết, 179 giáo
sư thuộc 110 trường Đại học của Hàn Quốc vừa bị khởi tố về tội đạo văn. Đây có
thể coi là một xì căng đan lớn trong cộng đồng nghiên cứu khoa học. Với chiêu
thức “thay bìa in sách”, tức lấy cắp trắng trợn hoặc sửa chữa công trình của
người khác làm của mình rồi xuất bản thành sách, lấy đó làm “thành tựu” để tạo
cơ sở cho việc tiếp tục thăng tiến (1).
Có thể nói tính “liêm chính” của một bộ
phận không nhỏ những người đang làm trong lĩnh vực nghiên cứu khoa học, đặc
biệt tham gia công tác giảng dậy luôn đi ngược (tỷ lệ nghịch) với những danh
xưng phù phiếm. Tính “trung thực và liêm chính” không tương xứng với các học
vị, học hàm của các vị đang có. Sự “háo danh” muốn thăng tiến nhanh mà không hề
muốn trải qua những gian truân, đôi khi biết nhưng muốn thành danh sớm mà làm
khác đi những luân thường đạo lý vốn có nên những dây thần kinh “xấu hổ” cho
những ô danh của các vị bị “mất”, “đứt” đi từ bao giờ. “Các vị hãy nhớ rằng
trước khi dám bắt tay vào đào tạo một con người, bản thân mình phải tự làm
người đã, phải tìm thấy ở mình tấm gương cần đề xuất”, “Con người chỉ có thể
trở thành người là nhờ giáo dục” (2) ấy vậy mà các vị hàng ngày đứng gia giảng
kiến thức, truyền đạt đạo lý làm người cho bao thế hệ mà không hề mảy may hổ
thẹn với lương tri?
Mới đây (3) một vị giáo sư gây rối trên
chuyến bay Thượng Hải – New York cho thấy, những ứng xử, cái tầm “lùn” không
xứng với học vị, học hàm của vị này. Phải chăng đây là mẫu “nhân cách”
bấy lâu nay mà vị này gây dựng? Biết rằng các yếu tố môi trường sống xung quanh
có ảnh hưởng không nhỏ tới sự hình thành và phát triển của nhân cách mỗi cá
nhân. Thiết nghĩ, những ứng xử của vị này đi ngược với “nhân cách” tương xứng
với học hàm, học vị theo đúng nghĩa của nó. Câu nói của Karl Marx “bản thân nhà
giáo dục cũng cần phải được giáo dục” rất đúng và phù hợp trong trường hợp này.
Đừng vì một chút “hư danh phù phiếm” mà sau này áy náy, hổ thẹn với lương tâm;
để lại những “ô danh” cho thiên thu vạn đại chê cười.
Khi đọc cuốn sách “Thép đã tôi thế
đấy” (4) có đoạn trích hay và có ý nghĩa, thấy phù hợp với ý câu chuyện
muốn đề cập, xin được trích lại “cái quý nhất của con người ta là sự sống.
Đời người chỉ sống có một lần. Phải sống sao cho khỏi xót xa, ân hận vì những
năm tháng đã sống hoài, sống phí, cho khỏi hổ thẹn vì dĩ vãng ti tiện và hèn
đớn của mình, để khi nhắm mắt xuôi tay có thể nói rằng: tất cả đời ta, tất cả
sức ta, ta đã hiến dâng cho sự nghiệp cao đẹp nhất trên đời, sự nghiệp đấu
tranh giải phóng loài người ...”
====================================================================
(1)
http://vietnamnet.vn/vn/giao-duc/279109/179-giao-su-ra-toa-vi-dao-van.html
(2) Lê
Hồng Sâm, Trần Quốc Dương (bản dịch), E’mile hay là về giáo dục, Nxb Tri thức,
2010.
(3)
http://vietnamnet.vn/vn/giao-duc/277907/giao-su-doi-ngoi-ghe-hang-nhat-tren-may-bay-bi-sa-thai.html
(4)
Nicolai Ostrovski (bản dịch ), Thép đã tôi thế đấy, (quyển 1), Nxb Trẻ.
December 07, 2015
- December 07, 2015
- Thang Le
- hoc-lam-tho
- No comments
Sinh nhật bạn
Đâu còn ngày ấy
bên nhau
Cụng nhau ly
rượu cọng rau cơm cà
Sinh nhật bạn chẳng
nhớ ra
Nằm không ngẫm
lại lòng ta rối bời
Giờ đây mỗi
người mỗi nơi
Cơm áo gạo tiền
chẳng vơi nỗi lòng
Thôi thì chẳng
ước chẳng mong
Chúc bạn hạnh
phúc răng long bạc đầu
(ghi chú: sinh
nhật bạn Ngô Đức Giáp 6/12/2015)
December 06, 2015
- December 06, 2015
- Thang Le
- sau-luy-tre-lang, Trải nghiệm
- No comments
Gà. Đó là câu nói của người bạn, người em (tên L) dành cho tôi.
Nghĩ đi nghĩ lại đúng mình “gà” thật, một con “gà” to hơn khi cậu ấy nói tôi đi
“ra ngoài” như vậy mà dễ tin vào những chuyện mà hễ ai mới nghe qua cũng dễ
nhận biết là bị “lừa gạt”. Chuyện là thế này, một hôm có cuộc điện thoại (số
lạ) gọi đến, tôi bắt máy, đầu bên kia, chào anh Thắng (tôi), vâng. Tôi chưa kịp
nói gì, em là Phúc, nhân viên của Cty Xổ số miền Bắc và muốn hợp tác làm ăn với
anh. Không hiểu gì, tôi hỏi chắc anh nhầm số. Không, đầu dây bên kia nói. Anh
Thắng có đánh “lô”, “đề” không. Tôi bảo có, trước kia em có tham gia chút cho
vui thôi. Vâng, điều đó không quan trọng. Thế anh có biết những ai hay chơi lớn
(đánh lớn) ở miền Bắc không. Tôi nói, em có hay tham gia và chơi lớn đâu nên
không biết ai chơi lớn (chơi lớn theo anh đã đánh “lô” ít nhất 1.000 điểm).
Trước đó anh có biết ai chơi từ vài trăm điểm trở lên không, tôi bảo em không
chơi cách đây mấy năm rồi nên không biết giờ họ có chơi nữa không. Phúc nói
tiếp, em đang tìm người làm ăn cùng. Chuyện là, Sếp em có thể mua được kết quả
(biết được lô sẽ về con nào), cái quan trọng giờ là nhờ người ngoài đứng tên
đánh và nhận thưởng (tiền vốn và tiền thưởng chuyển lại cho bên Phúc, sau khi
đã trừ % cho người đứng tên). Phúc nói tiếp, nếu anh không tham gia chơi, anh
có thể giới thiệu cho em những người mà anh biết, em sẽ chủ động liên hệ và bàn
chuyện làm ăn, nếu người đó nhận lời tham gia và có kết quả, bên em sẽ cắt cho
anh ít % gọi là cảm ơn anh. Để anh tin, mai anh gửi cho em số tài khoản, em gửi
500K gọi là cảm ơn anh đã giúp. Thực sự tôi cũng không tin lắm và không dám
nhận lời cảm ơn đó.
Trước lời mời như vậy, tôi cũng nhận lời sẽ gửi số điện thoại của một người có tham gia chơi “lô” mà tôi biết. Sau khi liên lạc với người mà tôi cho số điện thoại, anh Phúc có gọi cho tôi nói là có liên hệ với a T (T là người mà tôi gửi số điện thoại cho Phúc). Anh T có nói là đang đi công tác trong Sài Gòn, khoảng 10 ngày nữa về sẽ liên lạc với anh sau. Phúc nói với tôi, anh Thắng có biết ai nữa không, gửi cho em xin số một vài người nữa. Tôi nói em không quen nhiều và cũng biết giờ họ có chơi nữa không. Sau đó Phúc nói ngày mai em sẽ xin sếp em một con (số lô sẽ về), anh Thắng tham gia chơi không, em gửi anh Thắng coi như có chút lộc nho nhỏ cảm ơn, anh Thắng chơi bao nhiều điểm, Phúc hỏi. Tôi bảo hiện giờ không tham gia chơi nữa, nên em không tham gia. Phúc nói tiếp, vấn đề này anh Thắng đêm nay cứ suy nghĩ và hai chúng tôi dừng cuộc nói chuyện tại đây. Lúc sau tôi có nhắn một tin nhắn cho Phúc, với nội dung “Em xin lỗi không tham gia được, anh tìm đối tác khác nhé”.
Sáng hôm sau khoảng 8h số điện thoại quen thuộc tối hôm qua gọi
đến, tôi không nghe máy. Cuộc thứ hai gọi đến tôi cũng không nghe máy. Chiều
đến khoảng 3h cũng số điện thoại trên gọi đến tôi cũng không nghe máy, khoảng
30p sau có một tin nhắn từ số điện thoại trên, với nội dung “96 lô mb”, tôi
đoán là “96 lô miền Bắc”. Tôi không để tâm với tin nhắn và nội dung tin nhắn
trên. Đến khoảng 5h, tôi cũng hơi tò mò với con số trên. Sau đó tôi gọi cho L
như tôi có nhắc bên trên, tôi bảo có thích con “lô” không, tôi có một con. L
hỏi con gì, có chắc không. Tôi nói “96” cũng không chắc lắm, có một người cho.
Nếu có đánh, đánh vui thôi nhé. L bảo uh, tí nữa đánh 10 điểm (tức 230K, nếu
được 800K). Tối đến tôi gọi điện hỏi, L bảo có về “hơi”, tức là không về
(trượt). Thế là tôi kể câu chuyện trên, L bảo đúng là “gà”, thật buồn cười và
đáng trách cho bản thân mình.
Mình đã không tin, không đánh mà lại còn gửi cho người khác. Giờ L
mất toi 230K vì con số “96” mình cho. L không nói trách tôi, chỉ khuyên tôi
thật lòng bỏ đi, không liên hệ với những người mời mọc như vậy nữa, rồi L dẫn
chứng lý lẽ để nói tôi bị lừa và tôi nghe rất có lý, trong khi tôi không nghĩ
được như vậy. L không trách gì trực tiếp mà trách tôi là “gà”, tôi nghĩ mình
đúng vậy.
Qua câu chuyện trên, tôi không dám khuyên chi cả, mà chỉ tâm sự
chút và coi như bài học cần trải nghiệm của bản thân. Xã hội bây giờ còn nhiều
chiêu trò, nhiều thủ đoạn lừa đảo, lừa lọc tinh vi hơn gấp trăm ngàn lần mà
chúng ta cần và luôn luôn đề cao cảnh giác. Nói đến trải nghiệm tôi có nhớ đến
một câu tôi được đọc “Người sống nhiều nhất không phải người sống lâu năm
nhất mà là người có nhiều trải nghiệm phong phú nhất” (1). Nếu ai đó
quan tâm có thể tìm hiểu và đọc (1) “không có trải nghiệm, tuổi trẻ không
đáng một xu”, tôi nghĩ thực sự hữu ích cho tôi, cho bạn.
Subscribe to:
Posts (Atom)