Miền cát trắng
Ta lại về đây nơi miền cát
trắng
Nơi cái nóng, nắng, gió tứ bề vây
Nơi sinh ra những con người đầy nghị lực
Mộc mạc, chất phát, đơn sơ đến nhẹ lòng
Cho người nhìn ngắm mỗi khi qua
Để yêu để nhớ những cái giản đơn
Để ta thấy giá trị thực của cuộc sống
Sống chậm tĩnh lặng ngắm ban mai
Để ta biết, ta yêu hoa lá cỏ cây
Để tâm hồn theo những áng mây
Mơ về cuộc sống giản đơn bình dị
Nơi con người hòa quyện với thiên nhiên
Để ta gần gũi, cho ta thỏa lòng
Để quên đi những bon chen, xô bồ nơi thị thành
Sống gấp gáp quên đi ngày mai
Nơi tình người chỉ đo bằng vật chất
Mà lãng quên giá trị nghĩa nhân
Ta lại về đây lại về đây
Nơi tôi, bạn là hạt cát bé nhỏ
Mong manh giữa nóng, nắng, gió quanh năm
Chẳng thể phai mờ nỗi niềm ấy
Cho ta đắm say biết yêu người
Để quên sầu đắng vơi đi sầu buồn